Cuộc trò chuyện giữa Lão Tử và Nhà Vua

thế kỷ thứ Sáu trước Công nguyên, có một nhà triết gia nổi tiếng trong lịch sử Trung Quốc. Người ta hay thường gọi là Lão Tử, ông được mọi người kính trọng bởi lối sống bình dị và khiêm tốn. Đặc biệt, tất cả những kiến thức của ông vẫn giữ nguyên giá trị cho đến ngay nay. Mỗi câu nói của Lão Tử luôn chứa hàm ý sâu sắc khiến chúng ta phải suy ngẫm. Trong đó, có một câu chuyện được kể lại như vầy.

Một ngày nọ khi tin tức về trí tuệ của Lão Tử được lan truyền đến tai vị hoàng đế thời đó. Nhà vua không tin lời đồn là sự thật nên ông rất muốn gặp Lão Tử. Sau vài lần, nhà vua sai chư hầu đi mời nhưng Lão Tử bận lý do không đến. Cuối cùng, nhà vua phải đích thân vi hành để tìm kiếm câu trả lời cho chính mình.

Khi tới thăm nhà Lão Tử, nhà vua nhìn quanh chỉ thấy ngôi nhà tranh đơn sơ có một ông lão trong bộ đồ bình dị đang trồng rau trong khu vườn.

– Nhà vua tiến đến và hỏi: “Ông có phải là Lão Tử không?

– Lão Tử chào và nhẹ nhàng đáp: “Vâng, đúng là tôi. Tôi có thể giúp gì được cho ngài?

– Nhà vua cố tình hỏi khó: Tôi nghe nói ông là một người có trí tuệ phi thường. Nhưng tôi thấy ông rất bình thường và chẳng có gì đặc biệt. Làm sao tôi có thể biết được ông có phải là người phi thường thật hay không?

– Nghe xong, Lão Tử mỉm cười đáp: “Người bình thường thì làm sao có thể thấy được những điều phi thường”.

– Nhà vua hài lòng câu trả lời đó đã nói: “Ông giống như một người nông dân nhưng có phong thái của bậc quân tử. Tôi là một bậc quân vương nhưng tôi chưa bao giờ có sự điềm tĩnh như ông. Tôi rất mong đạt được điều đó nhưng tâm trí tôi luôn bồn chồn lo lắng suy nghĩ. Ông hãy nói cho tôi biết bằng cách nào để có một tâm trí quân bình như thế?”

– Lão Tử trả lời: “Được, tôi sẽ chỉ cho ngài nhưng trước tiên, ngài hãy đến nhà tôi vào buổi sáng hôm sau trước khi mặt trời mọc”. Nói xong, Lão Tử im lặng làm tiếp công việc của mình. Suốt đêm hôm đó, nhà vua không ngủ được vì ông tò mò muốn biết ‘Lão Tử sẽ nói gì’.

Cuộc trò chuyện giữa Lão Tử và Nhà Vua

Qua sáng hôm sau, nhà vua giữ đúng lời hứa đến nhà Lão Tử trước khi mặt trời mọc và thấy ông đang tưới cây.

– Lão Tử nhìn sang hướng nhà vua và nói: “Bây giờ ngài hãy tưới tất cả những cây còn lại mà không có sự giúp đỡ. Hãy dùng cái bình này để tưới 30 cây ở đây. Bắt đầu từ chỗ này cho hết hàng kia, ngài phải tưới hết từng cây một nhưng hãy nhớ trong khi tưới nước, ngài tuyệt đối giữ im lặng và không làm gì khác, cũng không được suy nghĩ, chỉ tập trung vào một việc tưới cây. Nếu có ý nghĩ nào xuất hiện trong đầu ngài, hãy dừng lại ở đó và phải tưới lại từ đầu. Khi nào ngài tưới hết tất cả các cây này xong, hãy đến tìm tôi. Tôi sẽ mời ngài uống trà và sẽ nói cho ngài biết một bí mật”. Sau khi nói xong, Lão Tử bước vào trong nhà và uống trà. Nhà vua thấy hơi ngạc nhiên vì ông nghĩ ‘công việc này đơn giản chỉ cần làm trong vài phút là xong, vậy sẽ học được điều gì ?’.

Nhà vua bắt đầu cầm bình lên và tưới cây đầu tiên nhưng đến cây thứ hai, ông bắt đầu nghĩ ‘khu vườn trong cung điện của mình, luôn có người khác làm điều đó, mình chưa bao giờ tưới cây như vậy’. Ngay lúc đó, ông trực nhớ lời của Lão Tử đã nhắc ‘nếu có ý nghĩ nào xuất hiện trong đầu ngài, hãy dừng lại ở đó và phải tưới lại từ đầu’. Nhà vua đã rất thành thật vì ông biết rằng sự thành thật sẽ giúp ông ấy học được trí tuệ thâm sâu của Lão Tử.

Nhà vua quay về tưới lại cây đầu tiên và đến cây thứ 2 ông ấy vẫn giữ sự tập trung. Tuy nhiên đến cây thứ ba, ông ấy bắt đầu nghĩ ‘bản thân đã vượt qua được suy nghĩ lúc trước’. Lúc này, Ông ấy nghĩ đến ‘việc cai trị vương quốc’. Một lần nữa, tâm trí ông lại suy nghĩ, nhà vua có chút hổ thẹn nhưng lần này ông hạ quyết tâm. Ông kiên nhẫn tưới lại từ cây đầu tiên, rồi cũng qua được cây thứ 5 nhưng đến cây thứ 6 trông nó có vẻ dập nát hơn các cái cây trước. Ông lại nghĩ về ‘các cuộc chinh chiến hoang tàn, những đồi cỏ dập nát nhiều người chết chóc, máu đổ nhuộm đỏ một vùng đất. Giờ kẻ thù vẫn đang không ngừng có ý định xâm chiếm vương quốc’ và ông cảm thấy bắt đầu lo lắng về sự an nguy đất nước.

Đúng thời điểm đó, ông ấy nhận ra bản thân đang suy nghĩ, tâm trí ông bắt đầu hỗn loạn và phải tưới lại cho cây lần nữa. Thế nên, ông ấy tự chiến đấu tư tưởng với chính mình, ngay trước khi tưới cái cây đầu tiên, ông dặn lòng cần ý thức không được suy nghĩ. Ông đi được một quãng xa hơn, nhà vua dần cảm thấy khó chịu, bởi ông ‘thấy mình lạc lối trong mọi suy nghĩ’. Đến buổi trưa, mà nhà vua vẫn chưa hoàn thành, cứ lặp đi lặp lại việc tưới cây. Lúc này, ông đã thấm mệt, mồ hôi nhể nhãi nhưng ông vẫn muốn tiếp tục cố gắng.

Đến khi trời tối, ông cũng không thể tưới hết đến cây thứ 30. Sau cùng, ông đành chấp nhận thất bại vì không thể vượt qua những dòng suy nghĩ của chính mình. Nhà vua kiệt sức và ngồi xuống, nhìn qua thấy Lão Tử vẫn đang đứng ngoài cánh cửa chăm chú theo dõi hành động của ông.

– Thấy vậy, Lão Tử nhẹ nhàng bước đến gần nhà vùa và nói: Tôi rất vui vì sự trung thực của ngài. Vì vậy, bây giờ tôi sẽ chia sẻ bí quyết và mong ngài lắng nghe thật cẩn thận”.

– Lão Tử đã nói: “Một khi tâm trí trở nên trống rỗng thì sức mạnh thật sự bên trong mới xuất hiện. Thậm chí những nhiệm vụ bình thường cũng có thể mang lại cho ngài sự bình tâm và trí tuệ vô hạn”.

– Nhà vua nghe thấy hay liền hỏi: “Làm sao điều này có thể xảy ra, làm sao ta có thể đạt được tới sự không suy nghĩ trong khi làm bất kể việc gì? Trong đầu tôi, không ngừng suy nghĩ, nó tự nghĩ liên tục và tôi không thể bắt nó dừng lại vì khi tôi càng ép buộc nó, nó càng nghĩ nhiều hơn”.

– Lão Tử nhấn mạnh rằng: “Ngài không thể hoàn thành việc đơn giản này là vì ngài không thể tập trung vào việc đó. Và lý do không thể tập trung bởi tâm trí  ngài chưa bao giờ rèn luyện sức mạnh sự tập trung, cũng giống như một đứa trẻ chưa bao giờ tự rèn luyện viết chữ. Chính vì ngài chưa từng rèn luyện kiểm soát tâm mình nên mỗi khi cần tập trung vào việc gì đó, ngài luôn mất đi sự bình tĩnh, lo lắng và hay dao động. Ngài đã bị thất bại trước những suy nghĩ do chính mình tạo ra”.

Nhà vua thấu hiểu câu nói sâu sắc ấy và tự rút cho mình một bài học muốn phát triển một việc nào thì cần phải hết lòng tập trung, không suy nghĩ việc khác. Điều này, không chỉ giúp tâm trí trở nên điềm tĩnh sáng suốt, không bị lây động mà còn sẽ đạt tới sức mạnh của tâm thức, khơi dậy được nguồn trí tuệ vô hạn’.

Nguồn Trang Viết Việt Nam

*Nếu Quý độc giả cảm thấy bài viết hữu ích, mời các bạn hãy nhấn vào nút chia sẻ bên dưới. Trong trường hợp muốn đóng góp thông tin hoặc có yêu cầu liên quan, xin hãy gửi về hộp thư trực tuyến của Trang Viết Việt Nam tại contact@trangviet.vn

Bài viết khác:

Nhờ kỹ năng này mà tôi đã ‘thoát nạn’ khi bị người xấu phát hiện

ThS. Phạm Ngọc Tân: “Người biết chịu thiệt mới là người tử tế”

Anh em giúp nhau là Trách nhiệm hay Quý Nhân?

Tại sao ông hoàng cải lương Vũ Linh khiến người ta ‘khó quên’?

Làm sao nhận diện một người sống tình cảm chân thật?

Đừng quên tôn chỉ nghề báo là ‘phò chính trừ tà’

Có nên kết thân với người yêu cũ hay không?

‘Ai rồi cũng bị thay thế và lãng quên’ nếu như chưa biết điều này

Giữ 5 nguyên tắc 'vàng' để tránh rạn nứt hôn nhân

Tại sao cần phải 'Viết Bài PR' để xây dựng thương hiệu?

Người cha cầu cứu: “Xin hãy lấy não của tôi thay cho con gái tôi”

Làm sao đảm bảo nguồn thu khi ‘không đủ sức’ cạnh tranh trong thời điểm suy thoái kinh tế như hiện n...

Làm thế nào tìm ra sự thật về ‘sự hoài nghi’?

Một người đàn bà thấy mình may mắn khi nhận được 'gia sản kế thừa'

Tại sao phụ huynh nên cho con 'Du học Canada từ bậc trung học'?

Hoàng tử William và Công nương Kate Middleton kêu gọi quan tâm chăm sóc 'sức khỏe tâm thần'

Geri Halliwell: Không phải ‘cha dượng mẹ kế’ nào cũng xấu tính

Nộp hồ sơ bảo lãnh định cư nếu kèm thêm con nuôi, liệu có ảnh hưởng đến giấy tờ đi Mỹ hay không ?

Cách giao tiếp trò chuyện thu hút người khác

Các hiệu ứng nào gây nên cơn sốt 'Truyền Thông Booking Media'?

5 1 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
1 Bình luận
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Hoàng Sơn Nam Định
1 năm trước

Một câu chuyện ý nghĩa